Tránh kỳ thị người nhiễm HIV không chỉ là yêu cầu về đạo đức xã hội mà còn là giải pháp quan trọng để bảo vệ sức khỏe cộng đồng. Sau hơn ba thập kỷ ứng phó với HIV/AIDS, Việt Nam đã đạt được nhiều kết quả tích cực trong công tác phòng, chống dịch, đặc biệt là mở rộng điều trị thuốc kháng vi rút (ARV), giúp người nhiễm HIV có thể sống khỏe mạnh, lao động và sinh hoạt gần như người bình thường. Tuy nhiên, sự kỳ thị và phân biệt đối xử vẫn còn tồn tại, trở thành rào cản lớn khiến nhiều người e ngại xét nghiệm, chậm tiếp cận điều trị và dịch bệnh vì thế khó được kiểm soát bền vững.
Kỳ thị người nhiễm HIV thường xuất phát từ sự thiếu hiểu biết. Nhiều người vẫn cho rằng HIV dễ lây qua tiếp xúc thông thường như bắt tay, dùng chung đồ ăn hay sinh hoạt cùng một không gian. Trên thực tế, HIV chỉ lây truyền qua ba con đường chính là quan hệ tình dục không an toàn, truyền từ mẹ sang con và qua đường máu. Khi người nhiễm HIV được điều trị ARV đều đặn, tải lượng vi rút giảm xuống mức không phát hiện, nguy cơ lây truyền cho người khác gần như bằng không. Điều này đã được khoa học chứng minh và được Tổ chức Y tế thế giới khẳng định.
Sự kỳ thị không chỉ gây tổn thương về tinh thần mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến sức khỏe và quyền lợi của người nhiễm HIV. Nhiều người vì lo sợ bị xa lánh, mất việc làm hoặc bị đối xử bất công đã che giấu tình trạng bệnh, không dám đi xét nghiệm hay điều trị sớm. Điều này khiến sức khỏe suy giảm, đồng thời làm tăng nguy cơ lây nhiễm HIV trong cộng đồng. Ngược lại, khi người nhiễm HIV được tôn trọng, cảm thông và hỗ trợ, họ sẽ chủ động tiếp cận các dịch vụ y tế, tuân thủ điều trị và góp phần giảm số ca lây nhiễm mới.
Tránh kỳ thị người nhiễm HIV còn thể hiện trách nhiệm của toàn xã hội trong việc xây dựng môi trường sống nhân văn, bình đẳng. Người nhiễm HIV có quyền được học tập, làm việc, chăm sóc y tế và tham gia các hoạt động xã hội như bất kỳ công dân nào khác. Thực tế đã có rất nhiều người nhiễm HIV, nhờ được điều trị sớm và nhận được sự ủng hộ từ gia đình, cộng đồng, đã trở thành những tấm gương tích cực, đóng góp cho xã hội và tham gia hiệu quả vào các hoạt động phòng, chống HIV/AIDS.
Để giảm kỳ thị và phân biệt đối xử, cần đẩy mạnh truyền thông, giáo dục nhằm cung cấp thông tin chính xác về HIV/AIDS, giúp người dân hiểu đúng về đường lây truyền và hiệu quả của điều trị ARV. Gia đình, nhà trường, cơ quan, đơn vị và cộng đồng dân cư cần chủ động tạo môi trường thân thiện, không định kiến, khuyến khích người nhiễm HIV sống cởi mở, tự tin và tuân thủ điều trị. Bên cạnh đó, việc thực thi nghiêm các quy định của pháp luật về phòng, chống HIV/AIDS cũng là yếu tố quan trọng để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người nhiễm HIV.
Tránh kỳ thị người nhiễm HIV chính là góp phần bảo vệ sức khỏe cộng đồng, thúc đẩy hiệu quả công tác phòng, chống HIV/AIDS và xây dựng một xã hội công bằng, nhân ái. Khi mỗi người dân có thái độ đúng đắn, cảm thông và chia sẻ, HIV sẽ không còn là nỗi sợ hãi, mà trở thành một bệnh mạn tính có thể kiểm soát, giúp người nhiễm HIV sống khỏe mạnh và có ích cho gia đình, xã hội.